Một người bạn tôi chia sẻ: Công ty cô ấy dường như hoàn hảo, với chế độ phúc lợi tốt, áp lực công việc vừa phải, sếp giỏi, vui tính… Tuy nhiên, mối quan hệ với đồng nghiệp chính là nguồn cơn của sự mệt mỏi hàng ngày.
Rắc rối bắt đầu từ việc cô ấy thật thà than thở với một đồng nghiệp thân thiện rằng chị A – một nhân viên thâm niên trong team – không được nhiệt tình lắm khi làm việc chung. Và câu chuyện đó lan truyền từ người này sang người khác, khi đến tai nhân vật chính thì đã ‘tam sao thất bản’!
Vậy là chiến tranh lạnh xảy ra. Cô ấy bị cô lập trong văn phòng, bởi cả bạn đồng nghiệp ngày nào tưởng thân thiết như chị em – khiến mỗi ngày đi làm đều của cô ấy đều căng thẳng, mệt mỏi.
Bạn đã bao giờ rơi vào hoàn cảnh này? Cô ấy nên làm thế nào để giải quyết vấn đề trước khi quyết định… nghỉ việc?
Trần Ngọc Thảo Vy
Phuoc Nguyen Lam: Tôi nghĩ bạn của bạn nên nói chuyện và xin lỗi thẳng thắng với chị A, rằng bạn ấy có lỡ than thở 1 số điều bởi chưa quen cách làm việc chung, chứ thật ra không có ý xấu (nếu thật sự cô ấy chỉ nói vậy thôi, không đẩy câu chuyện đi quá xa). Đồng thời, nên chủ động tiếp chuyện với mọi người nhiều hơn, hòa hoãn lại các mối quan hệ. Vậy thì đi làm mới dễ thở được.
Bích Nguyệt: Sống kiểu gì cũng chẳng vừa lòng mấy người vậy đâu! Nếu chỉ là không thèm nói chuyện chung, không ảnh hưởng gì đến công việc thì bạn chị cứ mặc họ. Còn nếu họ chơi xấu thì méc sếp ngay, chờ chi!
An Minh: Là một quản lý, tôi cũng muốn chia sẻ quan điểm sau: Mối quan hệ riêng của nhân viên tốt hay xấu chẳng sao, quan trọng là kết quả công việc người đó mang lại. Nhưng nếu họ cần hỗ trợ để hàn gắn tình đồng nghiệp thì tôi vẫn sẵn sàng làm cầu nối.
Phuong Thao: Gì chứ trường hợp này thì nhiều. Sai ở chỗ tin lầm người, cô nàng đồng nghiệp “thân thiện” ấy có vẻ cũng đáo để nhỉ!?
Muối & Ánh sáng:
Đối với Cơ đốc nhân, Lời Chúa dạy: “Ai ghét anh em mình, là kẻ giết người; anh em biết rằng chẳng một kẻ nào giết người có sự sống đời đời ở trong mình” (I Giăng 3:15)
(Nguồn: Anphabe; Ảnh: Unsplash)