Từ khởi đầu khiêm tốn của một cửa hàng, bà Anne đã phát triển hơn 900 cửa hàng khắp thế giới trước khi sang lại doanh nghiệp.
Một thành công rất đáng ghen tị, có thể mang lại nhiều cám dỗ, cạm bẫy trên đường đi, như Châm ngôn 22:5 dạy: “Trên đường kẻ gian tà có gai chông và cạm bẫy; ai gìn giữ linh hồn mình phải tránh xa nó”.
Quan trọng là nhận thức được cạm bẫy nào có thể ở phía trước. Cái bẫy đầu tiên thường đến là lời khen. Khi Anne xây dựng thương hiệu bánh vòng (bánh còng, ảnh – ND), mọi người bắt đầu ca ngợi thành công của bà, và bà nghĩ: “Tôi không xuất sắc, tôi là một bà nội trợ người Amish học thức lớp 8”.
Nhưng cuối cùng bà cũng thừa nhận bà bắt đầu tin vào những lời khen đó, và tự lừa dối bản thân rằng đó là tài năng của mình, hơn là ân sủng của Chúa. I Cô-rinh-tô 3:18 cảnh báo: “Chớ ai tự lừa dối mình. Nếu người nào trong anh em tưởng mình là khôn ngoan theo cách đời này thì hãy trở nên dại dột để được khôn ngoan”. Nếu thành công khiến bạn được khen ngợi, hãy tránh tự lừa dối bản thân bằng cách nhớ rằng thành công của bạn đến từ ân điển của Đức Chúa Trời.
Một cái bẫy phổ biến khác là quyền lực. Khi các lãnh đạo doanh nghiệp thành công, họ cũng có xu hướng phát triển quyền lực, và điều này dễ dàng dẫn đến tham nhũng. Harvey Weinstein có quyền tạo ra hay hủy diệt các nữ diễn viên trong ngành công nghiệp điện ảnh. Anh ta lạm dụng quyền lực quyến rũ nhiều phụ nữ, đổi lấy việc giúp họ trở thành ngôi sao.
Truyền đạo 4:1 chép: “Ta trở lại xem xét mọi nỗi áp bức diễn ra dưới ánh mặt trời: Kìa, kẻ bị áp bức tuôn trào nước mắt mà không ai an ủi họ! Kẻ áp bức cậy quyền cậy thế, nhưng kẻ bị áp bức thì không được ai an ủi!”. Quyền lực có thể mang lại lợi ích cho nhiều người hoặc có thể bị lạm dụng. Nên hãy tìm một người bạn, một đối tác có trách nhiệm nhằm giúp bạn bảo vệ khỏi bị say bởi quyền lực.
Cái bẫy thứ ba là sự cá nhân, riêng tư. Tìm sự riêng tư là quan trọng trong thời gian suy ngẫm, nghỉ ngơi, nhưng một số lãnh đạo khi thành công bắt đầu riêng tư một cách cực đoan. Một số tự cô lập mình do sự bất an cá nhân; nhưng nhiều người chọn ở một mình bởi sự kiêu ngạo, cho rằng mình hơn người (nên tự tách mình ra khỏi cộng đồng – ND).
Tự cô lập là một trong số công cụ ưa thích của kẻ thù thuộc linh của con dân Chúa. I Phi-e-rơ 5:8 cảnh báo: “Hãy tiết độ và tỉnh thức; kẻ thù anh em là ma quỷ, như sư tử gầm thét, đang rình rập chung quanh anh em, tìm người để cắn nuốt”. Khi tự cô lập, bạn có thể dễ dàng bỏ qua, coi thường những thiếu sót của chính mình, của tổ chức. Sống trong cộng đồng minh bạch là một chiến lược tốt hơn, an toàn hơn.
Cái bẫy cuối cùng là sự tự hào. Trong ngành ngân hàng, tôi từng chứng kiến một số đơn vị thành công nhanh chóng, thuận lợi; ngày càng được chú ý với các giải thưởng, bằng khen… khiến họ và nhất là các giám đốc điều hành tự hào mình là hàng đầu. Châm ngôn 16:8 cảnh báo: “Kiêu ngạo đi trước, bại hoại theo sau, và tính tự cao đi trước sự sa ngã”.
Câu hỏi suy ngẫm/thảo luận
1. Hầu hết con người thường đặt ưu tiên cao cho thành công. Bạn có đồng ý thành công mang nhiều cạm bẫy, có khả năng dẫn đến thất bại? Tại sao?
2. Hãy nhớ lại bất kỳ ví dụ nào về các cạm bẫy của lòng kiêu hãnh, quyền lực, khiến các cá nhân hoặc doanh nghiệp thất bại? Lý do?
3. Châm ngôn 27 có 2 ví dụ về cạm bẫy của sự khen ngợi: “Hãy để người khác khen con, miệng con đừng làm thế; hãy để người ngoài khen con, môi con đừng tự khen mình” (c.2); “Nồi thử bạc, lò thử vàng, còn sự khen ngợi thử loài người” (c.21). Bạn thấy sự khác biệt giữa 2 lời khuyên này?
4. Cạm bẫy cuối cùng là sự cá nhân, riêng tư, cô lập. Hãy cho 1 ví dụ, 1 kịch bản phát triển từ điều này? Các biện pháp bảo vệ, ngăn chặn điều này và những hậu quả có thể xảy ra?
Rick Boxx
(Nguồn: CBMC International // Thảo Phạm chuyển ngữ // Ảnh: Pixabay, Amazon, Alchetron, Hope Magazine, Youtube, Growthzone)
Xem thêm: Châm ngôn 11:14, 12:15, 13:13-14, 16:2, 17:3,10, 19:20, 27: 17; Truyền đạo 4:9-12