Muoivaanhsang.vn – Thế nhưng Chúa đã bày tỏ cho ông cách có thể bắt đầu lại mọi thứ trong sự hầu việc Ngài…
Dieter Zander là Mục sư của Hội Thánh Willow Creek Community, Barrington, bang Illinois, là ngôi sao sáng trong số Mục sư ở Mỹ những năm 80 của thế kỷ trước. Ông tiên phong trên cánh đồng truyền giáo cho giới trẻ, phát triển mục vụ dành cho thành phần cá biệt. Ông cũng được kêu gọi đến San Francisco để giúp các lãnh đạo Hội Thánh về Mục vụ cho giới trẻ…
Ấn tượng cá nhân tôi về Dieter Zander là khi đến nhóm ở Hội Thánh Willow Creek, tôi vô cùng ngạc nhiên thấy ông vừa đệm piano vừa hướng dẫn thờ phượng, không khí tràn ngập sự hiện diện của Thánh Linh khiến chân tôi chỉ muốn khuỵu xuống. Sau đó, sứ điệp được ông chia sẻ cũng rất được sự xức dầu. Có cảm giác như mọi người đến đó đều cùng lúc muốn nghe ông đánh đàn, nghe ông hướng dẫn lẫn nghe ông chia sẻ!
Thế nhưng sau đó, vào ngày 4/2/2008, ông bị đột quỵ, hôn mê. Sáu ngày sau ông tỉnh dậy nhưng gần như trở thành một người hoàn toàn khác: bàn tay phải bị liệt không thể chơi đàn, ông không thể hát, thậm chí nói cũng không. Cố gắng lắm, ông mới có thể phát ra vài từ lắp bắp, khó hiểu.
Kể từ đó, sân khấu của Mục sư Dieter không còn. Những tiếng vỗ tay tán thưởng không còn, cơ hội sử dụng ân tứ phục vụ Chúa không còn… mọi thứ dường như cùng lúc bỏ ông mà đi.
Thế nhưng, sâu thẳm bên trong con người ấy vẫn là Mục sư Dieter đáng kính. Sự sáng tạo và tài năng vẫn y nguyên, cảm xúc, trí thông minh vẫn thế, óc hài hước vẫn vậy, chỉ có điều nó không thể phát ra từ miệng ông được nữa. Thế rồi từng người một rời đi, sự cô đơn thế chỗ. Ông bị cách ly với phần còn lại của thế giới bởi bức tường mang tên hội chứng mất ngôn ngữ. Ông bị giam trong chính tâm trí mình.
Trong thời khắc cô đơn, ông nghe tiếng êm dịu, nhỏ nhẹ của Chúa: “Hãy yên lặng và biết rằng Ta là Đức Chúa Trời” (Thi Thiên 46:10).
Trong quyển sách ‘A Stroke of Grace’ – ‘Cơn đột quỵ của Ân điển – ông viết: “Mọi suy nghĩ, mọi nỗi sợ hãi, mọi lời nói đùa vẫn ở đó… tôi chỉ không thể đem chúng từ trong đầu ra bên ngoài. Nhưng Chúa nghe hết. Và tôi cảm nhận sự an ủi, bình an và cả tiếng cười của Chúa”.
Mục sư Dieter bắt đầu học cách sống đơn giản, chậm rãi. Công việc đầu tiên sau khi ông hồi phục là xin chân bảo vệ khu phố, với nhiệm vụ giúp những đứa trẻ băng qua đường để tới trường. Sau đó, ông chuyển sang làm cho một cửa hàng tiện ích. Tại đó, Chúa dạy ông một bài học mới: hãy yêu thương người lân cận mình, và ông gọi bài học ấy là “Vương quốc của những thùng đồ”.
Qua Mục sư Dieter lúc này, tôi chắc bạn có thể nghe được tiếng lòng ông cách mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Ông cho chúng ta thấy việc thờ phượng, phục vụ Chúa không chỉ trên bục giảng, trong Hội Thánh, nhưng trong chính cách sống, cách ta yêu thương những người quanh mình mỗi ngày.
Thờ phượng Chúa không phải chỉ là những giai điệu du dương, nhưng là đem chính con người thật của mình trình ra trước một Đức Chúa Trời chân thật, là vác thập giá mình đi trong cuộc sống hàng ngày.
Chúa Jesus có thể giúp mỗi chúng ta mang “vương quốc của những thùng đồ” vào trong Vương quốc Chúa, làm sáng danh Chúa mọi nơi chúng ta được đặt để, qua từng hành động của mình. “Vì vương quốc Đức Chúa Trời không phải là chuyện ăn uống, nhưng là sự công chính, bình an, vui mừng trong Đức Thánh Linh” (Rô-ma 14:17)
Mục sư Dieter hiện vẫn hầu việc Chúa nhưng trong sự im lặng, sáng tạo, dù có lúc ông phải nhờ ai đó giúp bày tỏ nó ra. Ông trở thành Nhà Nhiếp ảnh, Nhà văn, Nhà giáo và Nhà Tâm vấn. Bằng những bức ảnh, ông đã có thể ‘truyền thông’ những gì mình cảm nhận và Chúa bày tỏ cho mình. Quyển sách ‘A Stroke of Grace’ của ông cũng chính là một bằng chứng, một lời chứng sống động, thuyết phục, đầy ắp cảm hứng, rằng không có sự ‘bất khả’, ‘bất năng’ nào trong Chúa.
Muối & Ánh sáng
(Nguồn: Tĩnh nguyện hàng ngày OW; Ảnh: Unsplash)