Ngày nọ, Rajeev được thầy gọi đến, bảo: – Ta tự hào về con. Giờ, con hãy vẽ một bức tranh mà ai cũng phải khen ngợi!
Rajeev làm việc ngày đêm rồi trình thầy một bức tuyệt diệu. Thầy xem qua rồi bảo: – Con hãy đem nó đặt ngoài quảng trường để nhiều người có thể chiêm ngưỡng. Nhớ ghi chú bên dưới bức tranh: ‘tác giả sẽ rất biết ơn nếu bất kỳ ai có thể chỉ ra chỗ xấu hay sơ sót và đánh dấu X vào’.
Bức tranh được đặt ở quảng trường. Cuối ngày, Rajeev buồn bã, thất vọng khi thấy bức tranh toàn dấu X. Thầy khuyên anh đừng thất vọng, hãy cố gắng lần nữa.
Rajeev vẽ một bức khác. Lần này thầy bảo phải thay đổi thông điệp: đặt màu và cọ bên cạnh, ghi rằng nếu ai tìm ra chỗ sai, chỗ xấu của tranh thì giúp sửa lại cho đúng, cho đẹp hơn.
Cuối ngày, Rajeev rất vui mừng khi thấy tranh vẫn y nguyên. “Con người thường đánh giá bừa bãi ngay khi có cơ hội, cho dù họ không hoặc chưa hiểu rõ, biết đủ. Nếu cứ để cả thế giới mặc tình đánh giá mình, con sẽ thất vọng luôn” – thầy Ranga dạy.
Thật vậy, con người thường thích xét đoán, đánh giá người khác. Tương tự, những người dễ dàng đánh dấu X lên tranh vì họ không cần chịu trách nhiệm gì cả, cũng không cần động não. Nhưng khi con đề nghị họ sửa chữa cụ thể các sai sót thì họ không hứng thú nữa. Họ sợ bộc lộ những thứ mà họ có thể không có, nên họ tránh đi.
Tóm lại, những gì ta vất vả làm được đừng dễ bị ảnh hưởng bởi những chỉ trích, xét đoán của người khác. Hãy tự đánh giá bản thân mình và để Chúa xét đoán, vì chỉ một mình Ngài mới có thể, có đủ thẩm quyền làm việc đó. Và cũng đừng vội vàng, dễ dàng đánh giá người khác…
Lời Chúa dạy: “Đừng xét đoán ai thì các con sẽ không bị xét đoán. Đừng lên án ai thì các con sẽ không bị lên án” (Lu-ca 6:37)
Muối & Ánh sáng
(Nguồn: Sưu tầm I Minh họa: Pixabay)