Và vấn đề nằm ở khâu giao tiếp, từ nhân viên giữ xe cho tới nha sĩ dường không biết tử tế, lịch thiệp là gì.
Đầu tiên là bạn tiếp tân ăn nói cộc lốc, hoàn toàn không có chủ ngữ: ‘Làm gì?’; ‘Anh chị cạo vôi răng, em’; ‘Làm đây lần nào chưa?’; ‘Anh làm mấy lần rồi’; ‘Tên gì?’; Sinh năm mấy?’; ‘Chị kia tên gì?’…
Mình góp ý thẳng: ‘Em, sao tiếp tân mà ăn nói không chủ ngữ vậy?Em nói vầy mới đúng nè:: (…). Anh lớn hơn em mà, phải không?’. Bạn nghe xong cười gượng gạo và cải thiện chút đỉnh: ‘Anh ngồi kia đợi gọi tên’ – đã có chủ ngữ. Chắc xưa giờ không ai góp ý?
Tới khi tiếp xúc với dàn nha sĩ, mình mới hiểu vì sao bạn tiếp tân lại có thái độ như vậy. Không một ai nói chuyện có chủ ngữ: ‘Ngồi xuống đi!’; ‘Ngậm nước đó’; ‘Nhổ ra’; ‘Há miệng to ra’…
– Ủa, em ơi, anh đi làm răng với con người chứ đâu phải robot, mà sao cảm giác robot đang tiếp anh vậy?
Bạn tiếp tân kia đã bị ‘lây nhiễm’ chính thái độ hống hách của nha sĩ. Hình như ở VN hễ lên tới chữ ‘bác’, chữ ‘sĩ’ – nha sĩ, bác sĩ, dược sĩ, y sĩ, chiến sĩ, ca sĩ, nghệ sĩ… – là ở một ‘level’ khác với khách hàng, có quyền ‘trên trước’ với khách?
Tất nhiên cũng có nhiều bác sĩ trò chuyện rất đàng hoàng, tử tế, nhưng phần nhiều mình gặp lại ăn nói cực kỳ thô lỗ. Và mình cũng thường góp ý, chứ không phải thấy trái khoáy là lặng im, cho qua.
Bài viết này không có ý quy chụp, dĩ nhiên ở đâu, lĩnh vực nào cũng có người này người kia chứ không phải ai cũng vậy.
Như virus, thói xấu thường dễ bị lây nhiễm, nhất là ở môi trường đồng nghiệp, bạn bè. Nên mình cho rằng đây là ưu tiên số một mà ứng viên cần nhớ khi đi xin việc: môi trường đạo đức, lịch thiệp.
Hầu như ai cũng sợ covid, nhưng biết đâu có thứ virus lây lan còn nhanh hơn cả covid: ‘thái độ kém’!
Dĩ nhiên đây sẽ là lần cuối mình ghé nha khoa này. Và mình nghĩ ai là khách hàng khi bị đối xử như thế cần lên tiếng góp ý, mới mong tình hình thay đổi, chứ ai cũng im im, chịu trận, biết bao giờ mới chấm dứt? Và với thái độ như thế, chúng ta có thể mong chờ gì ở họ ‘cấp bậc’ cao hơn – đức độ?
Lê Trường Giang
(Ảnh: Medium, Finner Thinking, Baamboozle, Attitude School)
* Muối & Ánh sáng:
Với Lời Chúa, thái độ khiêm nhường là đức độ, còn sự kiêu ngạo là ‘sự ác’, ‘cái ác’, ‘điều ác’. Và kẻ ác chẳng biết kính sợ Trời: “Kẻ ác bộ mặt kiêu ngạo mà rằng: Ngài sẽ không hề hạch hỏi. Chẳng có Ðức Chúa Trời: kìa là tư tưởng của hắn” (Thi thiên 10:4); “Sự kính sợ Ðức Giê-hô-va, ấy là ghét điều ác; Ta ghét sự kiêu ngạo, xấc xược, con đường ác, và miệng gian tà” (Châm ngôn 8:13).
Thái độ kính sợ Chúa cũng chính là nền tảng của sự khôn ngoan: “Kính sợ Ðức Giê-hô-va là khởi đầu sự tri thức…” (Châm ngôn 1:7); “Phần thưởng của sự khiêm nhường và sự kính sợ Ðức Giê-hô-va, ấy là giàu có, sự tôn trọng, và mạng sống” (Châm ngôn 22:4)