Phát triển nguồn nhân lực bên trong
“Vì đường đức tin của anh em có chông gai hiểm trở, nghị lực mới có cơ phát triển. Cứ để cho nghị lực phát triển, đừng tìm cch lảng trnh khó khăn. Một khi nghị lực phát triển trọn vẹn, anh em sẽ vững mạnh và được trang bị đầy đủ để đương đầu mọi cảnh ngộ” (1:3-4)
Lạc quan trong mọi tình huống
“Thưa anh em, phải chăng anh em hiện đương đầu với bao nhiêu gian lao thử thách? Hãy vui mừng luôn” (1:2). Xin Chúa ban khôn ngoan để quyết định đúng trong mọi việc!
“Nếu anh em không hiểu biết đường lối Chúa, hãy cầu xin Ngài chỉ dẫn, vì Ngài không quở trách những người cầu xin, nhưng luôn luôn sẵn sàng ban khôn ngoan dồi dào cho họ” (1:5).
Đừng trọng phú khinh bần, của cải chỉ là phù du nếu không kính sợ Chúa
“Nếu anh em nghèo, hãy vui mừng, vì Cha tôn trọng anh em. Nếu anh em nghèo cũng nên vui mừng, vì sự giàu sang đó chẳng có giá trị gì trước mặt Chúa. Người giàu ở đời này sẽ qua đi như hoa cỏ chóng tàn. Dưới ánh mặt trời thiêu đốt, cây sẽ héo, hoa sẽ rơi, sắc hương sẽ tàn tạ. Người giàu cũng vậy, khi qua đời sẽ bỏ lại bao nhiêu công việc bận rộn” (1:9-11)
Chịu thử thách trong công việc vì chính Chúa là phước hạnh
“Người nào bị cám dỗ mà biết giữ mình, không phạm tội, là kẻ được phước. Thượng Đế sẽ đặt trên đầu họ mão miện của sự sống, vì Ngài đã hứa ban phần thưởng ấy cho những người yêu mến Ngài” (1:12)
Khi bạn vì Chúa chịu thử thách hay bất công trong công việc, Đức Chúa Trời sẽ ban thưởng cho bạn. Đức Chúa Trời không bất công, quên những gì bạn chịu vì cớ Danh Ngài. Trong những lúc bị thử thách trong công việc, nghề nghiệp… hãy tìm kiếm Chúa và Lời Ngài để được hướng dẫn, vì Ngài hứa sẽ ban cho bạn khôn ngoan để quyết định nên làm gì.
Luôn canh chừng cám dỗ vi phạm đạo đức Cơ đốc
“Khi bị cám dỗ, đừng đổ lỗi cho Thượng Đế, vì Thượng Đế không hề làm điều sai quấy và chẳng bao giờ cám dỗ ai. Chính những tư tưởng, dục vọng xấu xa trong con người thôi thúc, tạo ra sự cám dỗ. Tư tưởng xấu xa sẽ biến thành hành động tội lỗi; tội lỗi phát triển đem lại sự chết” (1:13-15)
Đừng vì tiền bạc, lợi nhuận, đánh mất đạo đức Cơ đốc. Hãy thấy của báu đời đời, đừng thấy cái lợi hiện tại.
Mọi khả năng đều đến từ Chúa
“Những gì tốt đẹp, toàn hảo đều đến từ Thượng Đế là Nguồn sáng thiên thượng; Ngài chiếu sáng muôn đời, chẳng hề biến đổi, lu mờ” (1:17)
Trọng đức hơn tài
“Anh em nên ghi nhớ: phải nghe nhiều, nói ít và đừng giận dữ; vì giận dữ ngăn trở ta thực hiện điều công chính của Thượng Đế” (1:19-20)
Người Cơ đốc không chỉ có đạo đức nghề nghiệp, mà còn làm nghề nghiệp có đạo đức.
Không phân biệt
“Thưa anh em, đã đặt niềm tin vào Chúa Cứu Thế Giê-xu là Chúa vinh quang, sao anh em còn thiên vị người nghèo? Nếu có một người ăn mặc sang trọng, đeo nhẫn vàng, cùng đi với một người nghèo, quần áo tồi tàn, bước vào nhà thờ, anh em chỉ lăng xăng chào đón người giàu, mời ngồi chỗ tốt, lại bảo người nghèo đứng hay ngồi dưới đất. Kỳ thị như thế là xét người theo thành kiến xấu xa” (2:1-4)
Không chỉ giàu của, cần giàu niềm tin
“Thưa anh em, xin nghe tôi nói đây: Thượng Đế đã chọn người nghèo trong thế gian để làm cho họ giàu đức tin. Nước Chúa thuộc về họ, vì Thượng Đế đã hứa ban cho người yêu mến Ngài” (2:5)
Thể hiện đức tin Cơ đốc trong mọi việc
“Anh em thân yêu, nếu anh em bảo mình có đức tin mà không chứng tỏ bằng hành động thì có ích gì không? Đức tin ấy chẳng cứu được ai” (2:14)
Giữ lời
“Ai kềm chế được lưỡi mình là người trọn vẹn, có thể tự kiềm chế cả thân thể” (3: 2)
Bày tỏ sự khôn ngoan Thiên Thượng
“Nếu anh em khôn ngoan sáng suốt, phải sống một đời hiền hoà đạo đức, vì khôn ngoan chân chính nảy sinh ra việc lành. Nhưng nếu ai khoe mình khôn ngoan không ganh tị, hiềm khích, ích kỷ, nói dối trắng trợn. Đó không phải là khôn ngoan thiên thượng, mà chỉ là khôn ngoan thế gian, trần tục, khôn ngoan của ma quỷ. Vì nơi nào có ganh ghét và tranh giành, nơi đó đầy hỗn loạn và mọi thứ xấu xa” (3:13-16)
Dành cho người làm chủ
“Có người nói: Nay mai ta sẽ tới thành phố này hay thành phố kia, ở đó một năm, buôn bán và phát tài. Anh em làm sao biết được những gì sẽ xảy ra ngày mai? Cuộc sống anh em mong manh chẳng khác gì làn sương mai, chốc lát đã tan ngay. Đúng ra anh em phải nói: Nếu Cha muốn, chúng ta vẫn còn sống thì sẽ làm việc này việc kia. Còn nếu như cách trên là tự phụ về chương trình mình hoạch định; tự phụ như thế không bao giờ đẹp lòng Cha” (4:13-16)
Không áp bức, bóc lột
“Này những người giàu có, bây giờ là lúc anh em phải khóc lóc, kêu than vì tai họa thảm khốc sắp đổ xuống trên anh em. Của cải anh em hư nát; áo quần đẹp đẽ bị mối ăn tơi tả. Bạc vàng anh em bị mất giá, đó là một bằng chứng tố cáo anh em, thiêu hủy thể xác anh em như lửa. Anh em đã tích trữ tiền của trong những ngày cuối cùng. Hãy nghe tiếng kêu than của những người bị anh em bóc lột, tiếng kêu ấy đã thấu đến tai Chúa Toàn năng” (5:1-4)
Nhờ cậy Chúa dù thuận hay nghịch cảnh, khỏe mạnh hay đau yếu
“Giữa vòng anh em, có ai gặp hoạn nạn? Người ấy nên cầu nguyện. Có ai vui mừng? Nên ca hát tôn vinh Chúa? Có ai đau yếu? Nên mời các trưởng lão trong Hội thánh đến nhân danh Chúa xức dầu cầu nguyện. Lời cầu nguyện do đức tin sẽ chữa lành người bệnh. Vì Cha sẽ đỡ người bệnh dậy, nếu người ấy có tội, Chúa sẽ tha thứ. Hãy nhận lỗi với nhau và cầu nguyện cho nhau để anh em được lành bệnh. Lời cầu nguyện của người công chính rất mạnh mẽ và hiệu nghiệm” (5:13-16).
Mục sư Ngô Minh Hòa
(Trích sách ‘Kinh doanh có Lời’ – P.2; Ảnh: Unsplash)