Nhưng khi nền kinh tế chung suy thoái, các hợp đồng trở nên khan hiếm, kém lợi nhuận, Leroy phải sa thải một số nhân viên và ‘cày’ nhiều hơn, không còn thời gian chia sẻ đức tin cho mọi người và thường xuyên cáu gắt với nhân viên, người thân…
Vợ ông đã vài lần đề cập, nhưng ông thậm chí không còn thời gian nghe bà nói. Khó khăn càng chồng chất. Cuối cùng, cuộc khủng hoảng gia đình khiến ông phải dừng việc, đánh giá lại thái độ của mình.
Ông ta ngạc nhiên thấy giờ đây ông ít cầu nguyện, ít tin cậy Chúa hơn, và tự hỏi sao mình lại có thể đi quá xa lời hứa nguyện đầu tiên của mình như vậy: trao dâng mọi việc của mình cho Chúa.
Rất may ông kịp dừng lại, ăn năn, thú nhận sự thiếu tin cậy của mình nơi Chúa và xin được bắt đầu lại: đặt Chúa trên hết trong đời.
Leroy trở thành chứng nhân hữu hiệu cho Chúa trong nhiều năm qua, được Chúa đại dụng: giúp đào tạo hàng ngàn người sống Phúc Âm, môn đồ hóa và chia sẻ đức tin của mình nơi làm việc một cách đầy dẫy Đức Thánh Linh; trung thành phục vụ cho công ty, Mục vụ và Hội Thánh.
Một ngày, đứng bên giường bệnh của ông, chúng tôi trò chuyện, cầu nguyện và nhận thấy sự bình an siêu nhiên nơi ông – một người chiến thắng. Và ông mỉm cười, nói đã sẵn sàng về ở với Chúa.
Di sản của mỗi tín hữu từ khi tiếp nhận Chúa cho đến lúc trở về với Ngài là gì? Đó là những câu chuyện thực tế về sự đỡ nâng của Chúa trong những lúc ta đau khổ, buồn phiền trước nghịch cảnh, khó khăn tài chính, mất người thân… Vì Chúa là Đức Chúa Trời của mọi sự an ủi. “Ngài làm cho chúng ta được thắng trong Đấng Christ luôn luôn” (II Cô-rinh-tô 2:14)
Bill Bright
(Nhã Ca lược dịch I Ảnh: Pixabay)