Rằng ta có thể quan sát một lĩnh vực trong đời sống mình hoặc người, rồi chuyển nó sang các lĩnh vực khác. Ví dụ một người ăn mặc sạch đẹp có thể có một chiếc xe, một ngôi nhà sạch sẽ.
Tương tự, một người đề nghị thanh toán hóa đơn bằng tiền mặt để doanh nghiệp tránh báo cáo thu nhập sẽ không bao giờ tôi coi là đối tác. Một người yêu nghệ thuật thường có đồ nội thất được phối hợp, bài trí đẹp, hay những bức tường có gam màu thú vị. Cơ bản đó là do cách ta làm bất cứ điều gì cũng là cách ta làm mọi thứ.
Nhà tuyển dụng nhận thấy điều đó khá rõ khi họ mời nhân viên tiềm năng đi ăn trưa. Họ yêu cầu người đó lái xe đến để xem tình trạng xe họ thế nào; họ lưu ý cách người đó cư xử với nhân viên phục vụ. Vì rằng ứng viên sẽ đối xử với khách hàng không tốt nếu họ đối xử với nhân viên phục vụ tương tự; họ sẽ không bảo vệ, gìn giữ tài sản công ty tốt hơn việc họ bảo vệ, gìn giữ chiếc xe của chính mình… Đây là các bài kiểm tra tốt, bởi cách chúng ta làm bất cứ việc gì cũng là cách ta làm mọi thứ.
Ta cũng có thể nhìn vào các doanh nghiệp qua lăng kính này. Nếu một công ty, doanh nghiệp đối xử bất công với nhân viên, ta có thể mong đợi gì họ sẽ công bằng với khách? Ngược lại, nếu một đơn vị có nhân viên đã làm ở đó rất nhiều năm, ta có lý do để tin rằng đó là một nơi tốt để hợp tác. Tôi không thể tin một thợ sửa ống nước hay thợ điện lái một chiếc xe bẩn thỉu, áo quần nhếch nhác…
Ta cũng có thể dùng nguyên tắc này để kiểm tra chính mình. Có thói quen xấu nào ảnh hưởng đến các lĩnh vực trong đời sống mình? Ta cũng có thể kiểm tra xem điều gì mình thích, mình giỏi nhất để xem loại công việc nào phù hợp với mình. Nếu thích việc quản lý ngân sách, theo dõi tài chính cá nhân, bạn có thể là người lập kế hoạch tài chính, kế toán hoặc người khai thuế giỏi. Nếu không thích xử lý tiền bạc, bạn sẽ không khôn ngoan khi xin việc ở ngân hàng. Nhưng quan trọng nhất vẫn là Lời Chúa – Kinh Thánh – nói gì về điều này?
Con người bên trong ta vẫn thường thể hiện ra bên ngoài. Một số người cố gắng lừa dối người khác, khoác lên mình vẻ ngoài không đại diện cho con người thật của họ. Nhưng Đức Chúa Trời bắt ta phải chịu trách nhiệm về con người mình và những gì mình làm. “Mọi đường lối của con người đều là trong sạch theo mắt mình, nhưng Đức Giê-hô-va đánh giá tấm lòng” (Châm ngôn 16:2). “Mọi đường lối của con người đều chính đáng theo mắt mình, nhưng Đức Giê-hô-va đánh giá tấm lòng” (21:2)
Đức tin của ta được tiết lộ qua hành động. Rằng ta tin Chúa là một chuyện, nhưng chứng minh điều đó qua cách ta cư xử nơi làm việc là chuyện khác. “Vì chúng tôi là những người cùng làm việc cho Đức Chúa Trời; anh em là đồng ruộng của Đức Chúa Trời, là nhà của Đức Chúa Trời” (I Cô-rinh-tô 3:9). “Hãy chuyên tâm để được đẹp lòng Đức Chúa Trời như người làm công không có gì đáng thẹn…” (II Ti-mô-thê 2:15)
Cách ta làm bất cứ điều gì cũng là cách ta làm mọi thứ. Người giả hình tuyên ngôn, tin vào điều trái ngược với con người thật của mình. Không phải lúc nào ta cũng có thể đánh giá ai đó qua bề ngoài, nhưng sớm muộn con người thật cũng sẽ thể hiện ra bên ngoài. “Vì hắn tưởng trong lòng thể nào thì hắn quả thể ấy” (Châm ngôn 23:7). “Mặt phản chiếu trong nước thể nào, lòng người đối với người cũng thể ấy” (27:19)
Câu hỏi suy ngẫm/thảo luận
1. Phản ứng đầu tiên của bạn với tuyên bố: “Cách chúng ta làm bất cứ điều gì cũng là cách ta làm mọi thứ”? Có ví dụ nào để bạn cảm thấy điều đó không chính xác?
2. Nhìn vào bản thân mình, mọi người đánh giá bạn thế nào dựa trên cách bạn tương tác, dù với người phục vụ hay với bạn bè, đối tác, đồng nghiệp?
3. Bạn từng biết những người cố gắng thể hiện mình thế này, trong khi thực tế họ rất khác?
4. Vì Đức Chúa Trời phán xét không dựa trên bề ngoài, nhưng theo tấm lòng, động cơ của ta. Sự hiểu biết này ảnh hưởng thế nào đến cách bạn cư xử hàng ngày?
Jim Mathis
(Nhà văn, nhiếp ảnh gia, chủ doanh nghiệp nhỏ ở Overland Park, Kansas. Sách mới nhất của ông: ‘Con lạc đà và cây kim’ – Cơ đốc nhân nhìn vào sự giàu có và tiền bạc. Ông từng là Giám đốc điều hành của CBMC tại TP Kansas, Missouri, Mỹ)
Nguồn: CBMC International // Ảnh: Pixabay
* Xem thêm: I Sa-mu-ên 16:7; Châm ngôn 4:23, 16:7, 22:11; Cô-lô-se 4:5-6; I Phi-e-rơ 3:15-16