Richard Stearns – cựu Giám đốc điều hành Hội Hoàn cầu Khải tượng (World Vision) từng nói: “Một nhà lãnh đạo phải xác định thực tế hiện tại, nêu rõ tương lai mong muốn, xác định con đường phía trước và tự mình sở hữu tầm nhìn”. Ông ấy đúng. Nếu không có tầm nhìn, lãnh đạo sẽ trở nên thụ động thay vì chủ động. Các nhà lãnh đạo giỏi nhất không chỉ nhìn thấy những gì đang có, mà còn nhìn thấy những gì có thể xảy ra.
Tuy nhiên, điều này lại ẩn chứa mối nguy hiểm tiềm ẩn: Các nhà lãnh đạo quá bận tâm đến tương lai có thể dễ dàng mất đi tầm nhìn về những gì ngay trước mắt họ. Có một nghịch lý trong cốt lõi của lãnh đạo: để thực sự định hình tương lai, người ta phải hiện diện trọn vẹn trong hiện tại.
Sứ đồ Phao-lô nhắc nhở: “Hãy vui với người vui, khóc với kẻ khóc” (Rô-ma 12:15). Đó không phải là mệnh lệnh đối với những người có lịch trình linh hoạt hoặc nhiều thời gian rảnh rỗi, mà là đặc điểm thiết yếu của các lãnh đạo Cơ đốc. Nếu các nhà lãnh đạo quá đắm chìm vào chiến lược, quá tập trung vào kết quả lâu dài, họ sẽ không nhận thấy niềm vui, nỗi buồn của những người họ được kêu gọi phục vụ. Và khi mọi người cảm thấy không được nhìn thấy, họ sẽ không tham gia. Họ sẽ không đi theo một nhà lãnh đạo có vẻ xa cách, ngay cả khi lãnh đạo đó có tầm nhìn hấp dẫn về tương lai.
Đây là điểm mà nhiều lãnh đạo vấp phải. Họ tin rằng ‘ơn gọi’ hay sự kêu gọi chính của họ là đưa ra tầm nhìn, truyền cảm hứng, lập chiến lược, đặt ra các mục tiêu táo bạo… Nhưng Kinh Thánh cho thấy lãnh đạo không chỉ định hướng, mà còn phải hiện diện; là “mặc lấy tình yêu thương, là dây liên lạc sự hòa hợp trọn vẹn” (Cô-lô-se 3:14). Tình yêu không chỉ là đức tính cần vun đắp trong cuộc sống cá nhân; mà là chất keo gắn kết một tổ chức, một nhóm, một cộng đồng.
Và tình yêu, về bản chất, đòi hỏi sự hiện diện. Xuất hiện trong khoảnh khắc. Các nhà lãnh đạo tốt không chỉ diễn đạt sứ mệnh; họ đồng hành cùng mọi người. Họ lắng nghe trước khi nói. Họ nhận thấy sự kiệt sức trong giọng nói của một nhân viên. Họ nhận ra những chiến thắng thầm lặng đáng để ăn mừng. Họ nhìn thấy con người, không chỉ là năng suất.
Chúa Jesus là tấm gương cho điều này. Là lãnh đạo có tầm nhìn xa trông rộng, Ngài không chỉ đến với tầm nhìn vĩ đại về sự cứu chuộc, nhưng Ngài đã đi giữa mọi người, đã chạm đến người phong hủi. Ngài dùng bữa với người tội lỗi. Ngài khóc bên mộ La-xa-rơ. Ngài không chỉ công bố sự cứu rỗi; Ngài đã sống giữa những người mà Ngài đến để cứu.
Một sự thật trớ trêu: nhà lãnh đạo quá ám ảnh với tương lai có thể không bao giờ thực sự đạt được nó. Mọi người không chỉ đi theo tầm nhìn. Họ đi theo những người biết họ, yêu họ, đồng hành cùng họ. Những nhà lãnh đạo giỏi nhất không chỉ có tầm nhìn xa trông rộng; họ còn là người chăn.
Lãnh đạo tốt là yêu thương tốt. Và yêu thương tốt là hiện diện trọn vẹn. Lãnh đạo không chỉ là đưa mọi người đến một nơi nào đó; mà là đồng hành cùng họ trên đường đi. Và khi làm vậy, ta phản ánh Chúa Jesus – nhà lãnh đạo phục vụ tối thượng – người không ở xa, nhưng đã bước vào thế giới con người, bước đi trên đường phố và kêu gọi ta đến với điều vĩ đại hơn. Nếu muốn lãnh đạo như Chúa, ta cần học Ngài.
Câu hỏi suy ngẫm/thảo luận
1. Làm thế nào nhà lãnh đạo có thể cân bằng giữa việc có tầm nhìn cho tương lai, đồng thời hiện diện hoàn toàn với những người mình đang lãnh đạo?
2. Phao-lô nhắc nhở “Hãy vui với người vui, khóc với kẻ khóc”. Nhà lãnh đạo có thể thực hiện các bước thực tế nào để vun đắp, thể hiện sự đồng cảm, gắn kết thực sự trong công tác lãnh đạo hằng ngày?
3. Chúa Jesus đã làm gương bằng cách đi giữa dân sự Ngài thay vì lãnh đạo từ xa. Một số thói quen, tư duy lãnh đạo hiện đại nào có thể vô tình tạo ra khoảng cách giữa lãnh đạo và nhân viên của họ?
4. “Một nhà lãnh đạo quá ám ảnh với tương lai có thể không bao giờ thực sự đạt được điều đó”. Bạn thấy điều này thế nào trong công tác lãnh đạo, theo kinh nghiệm của bạn hoặc của người khác? Làm sao để đảm bảo vừa có tầm nhìn, vừa thực sự hiện diện, sẵn sàng giúp đỡ mọi người khi cần?
Christopher C. Simpson
(Nguồn: CBMC International | Chuyển ngữ: Nguyên Ân | Biên tập: Thảo Phạm | Ảnh: Pixabay | Xem thêm: Châm ngôn 27:23-27; Mác 10:42-45; Lu-ca 22:26-27; Ê-phê-sô 6:7-9; Phi-líp 2:3-4)
THỬ THÁCH TRONG TUẦN
Nếu Chúa đặt bạn vào vai trò lãnh đạo, dù là CEO, chủ tịch, quản lý phòng ban hay lãnh đạo nhóm nhỏ… bạn đánh giá bản thân mình thế nào về việc “có mặt trong hiện tại”?
Bạn có quá bận tâm tới mục tiêu, mục đích, phấn đấu hướng tới tương lai đến mức bỏ qua, sao nhãng những người, những việc quanh mình mỗi ngày? Có thể hữu ích khi bạn nhờ một người bạn, một vị cố vấn đáng tin cậy hoặc nhóm nhỏ để trò chuyện, nhờ họ đánh giá mức độ hiệu quả của bạn với tư cách là một lãnh đạo trong việc thể hiện sự quan tâm, chăm sóc của bạn đối với họ. Nếu thấy mình còn thiếu sót, bạn có thể thực hiện các bước nào để “hoàn toàn hiện diện trong hiện tại”?